Kết quả tìm kiếm cho "nhờ máy dò bom hạt nhân"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 108
Mỗi lần đi ra bến, các bà, các chị đều đem theo thau quần áo. Chiếc thau nhôm nào cũng đục cái lỗ, cột sợi dây, chi vậy trời? Rồi tôi cũng có câu trả lời khi lần đầu xuống bến tắm sông cùng chị Tím.
Chiều 1/5, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy An Giang Lê Hồng Quang dẫn đầu đoàn công tác của tỉnh đến làm việc với Huyện ủy Tri Tôn về công tác phòng cháy, chữa cháy và bảo vệ rừng trên địa bàn.
Đặc thù rừng đồi núi ở vùng Bảy Núi - An Giang có nhiều đồi dốc cao, khô hạn, thiếu nước. Do là vùng căn cứ địa thời kỳ kháng chiến, nên bom, mìn, vỏ đạn còn sót lại khá nhiều ở các cánh rừng. Khi xảy ra cháy, ngoài điều kiện tiếp cận đám cháy khó khăn do đồi núi dốc, vũ khí sót lại còn gây nổ, nguy hiểm cho lực lượng làm nhiệm vụ, đòi hỏi công tác chữa cháy phải kiên trì, thận trọng.
Mô hình “con cá ôm cây lúa” được ông Sáu Sương (59 tuổi, ngụ xã Vĩnh Trung, TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang) áp dụng trên cánh đồng ven rừng tràm Trà Sư. Với tư duy làm kinh tế nông nghiệp “thuận thiên” góp phần cải thiện môi trường sinh thái, mang lại hiệu quả kép.
Tại Nhà hát Dolby của Hollywood, sáng 11/3 (giờ Việt Nam), sự kiện điện ảnh lớn của thế giới đã chính thức diễn ra với sự góp mặt của các ngôi sao lớn đến lễ trao giải Oscar trong những bộ váy lấp lánh và ánh kim nổi bật.
Khi nhỏ, ta ít để ý đến hai chữ quê hương, vì nó đã có sẵn trên mỗi bước chân, trong từng hơi thở, rất tự nhiên. Phải khi lớn lên, vì hoàn cảnh cụ thể nào đó phải rời đi, ý thức về quê hương mới trỗi dậy trong ta
Căn phòng nhỏ trên tầng cao nhất của nhà chung cư cũ luôn đóng im ỉm. Ở đó có bà cụ già gần 80 tuổi sinh sống. Bà có nhà cửa đàng hoàng ở dưới quê nhưng đã bán căn nhà hương hỏa, đùm rúm tiền bạc theo con lên thành phố. Tưởng là được an nhàn, hưởng phúc của cháu con, nào ngờ, năm trước, năm sau anh con trai đưa mẹ lên căn phòng này ở.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.
45 năm sau cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc, mảnh đất Vị Xuyên (Hà Giang) hôm nay đã thay da đổi thịt, mang theo nhiều ước vọng nơi biên cương.
Tôi được mẹ sinh ra nơi mảnh làng thoi thót lở bồi trồi sụt bên bờ sông Lam phía hữu ngạn, thuộc huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh.
Chiếc bếp ấy đã từng được người lính “dựng giữa trời” dọc đường chi viện miền Nam. Chiếc bếp ấy xuất hiện nhiều trong văn học kháng chiến, được đưa vào chương trình huấn luyện chiến sĩ trong cả thời bình, quen thuộc đến mức trở thành “huyền thoại”.